NGÀY THỨ SÁU
ĐI ĐÀNG THÁNH GIÁ
(Sách kinh địa phận Huế)
×VØ
Dấu Thánh Giá – Kinh Đức Chúa Thánh Thần – Kinh
Sấp mình – Kinh Vì dấu – Kinh Tin – Kinh Cậy – Kinh Kính mến – Kinh Ăn năn tội.
(Đoạn đứng dậy bước tới
chặng thứ nhất cùng quỳ xuống bái sâu mà đọc lời Khởi cùng Ứng sau đây rằng).
Khởi: Chúng con kính lạy và ngợi khen Đức
Chúa Giêsu Kitô.
Ứng: Vì Chúa đã dùng rất Thánh Giá mà chuộc tội cho
thiên hạ.
Đức Chúa Giêsu chịu xử án
Gẫm: Ai ngờ Chúa con vô tội mà cam lòng chịu xử án
tử hình ức hiếp làm vậy ? Thật là bởi tình thương con, nên muốn cam lòng chịu
thể ấy.
Lạy Chúa, con là kẻ có tội đáng tử
hình ấy mới phải, nhơn sao Chúa lại chịu chết thay vì con làm vậy ? Ôi, ôi ! vậy
từ rày về sau con quyết lòng dầu sống dầu chết thì đền ơn Chúa đã thương con dường
ấy.
(Đọc rồi lẽ gẫm, thì đọc một kinh Lạy Cha, một kinh Kính mầng và một kinh Sáng danh rồi đọc hai kinh Khởi và Ứng sau đây):
Khởi: Lạy Chúa,
xin Chúa thương xót chúng con.
Ứng: Xin Chúa thương xót chúng con.
Khởi: Xin vì lòng thương xót Chúa cho
linh hồn các kẻ tin đặng nghỉ ngơi ở chốn bầng an.
Ứng: Amen.
Chặng nào cũng làm như vậy)
ØV×
CHẶNG THỨ HAI
Gẫm: Chúa con cực thới quá lạ dường nào. Trên đầu
thì đầy những gai cả và mình thì nứt nở xể xài mà quân dữ còn bắt Người vác một
cây Tháng Giá nặng lắm; Chúa cúi lưng xê vai lại mà vác lấy, liền xuông phải
khoanh gai trên đầu, thì càng thêm nhức đau quá đỗi, song cũng gượng mà bước
đi.
Ôi ! Đấng rất thánh còn cúi vác nặng nề làm vậy,
thay vì con là đứa ngang ngược đầy dẫy tội tình độc ác ngàn trùng; mà con còn
dám phạm tội nữa sao ? Còn dám lánh sự khó hèn bổn phận con sao ? Thôi, thôi !
lạy Chúa, con dốc lòng không dám nữa, mà lại quyết chí hằng ngày vác Thánh Giá
con, theo chân Chúa con mà chớ.
ØV×
CHẶNG THỨ BA
Gẫm: Một đêm đến sáng, Chúa con chẳng những là chẳng
đặng nghỉ chút nào, mà lại đã phải chịu đánh đòn, đến đỗi máu đã chảy xuống
ròng ròng, nên sức Người đã hao mòn, mà cây Thánh Giá nặng lắm, cho nên Người
vác đi không rời nữa. một ngã xuống đát; Khi ấy Thánh Giá đè trên mình Người,
cùng xán trên đầu cho nên càng trầy các vết tích ra hơn mà gai càng thấu vào
sâu lắm, mà quân dữ chẳng hề ai thương một chút, nó lại mắng nhiếc, nói lời lộng
ngôn khinh mạn thẹn thuồng quá tệ, cùng giày đạp kéo lôi giục dậy đi cho chóng.
Lạy Chúa bởi tội con làm cho Chúa phải thân tất
tưởi thể ấy ! Tội ôi ! từ rày về sau ai còn tiếc mày làm chi nữa, mà chẳng dứt
bỏ mày cho xa, cho đặng yêu mến Chúa con đã chịu gian nan mà cứu chuộc linh hồn
con dường ấy !
ØV×
Đức Chúa Giêsu gặp Đức Mẹ.
Gẫm: Khi Đức Chúa Giêsu cùng Đức Mẹ gặp nhau thì cả
hai chua xót cực trong lòng nói sao xiết, nhất là Đức Mẹ khi thấy hình oan ác
Con rất yêu dấu, đầu thì đội mũ gai, vai thì vác nặng nề, cả và mình thì sứt xể
bầm thâm loạn bì không nơi nào hở, đến đổi chẳng còn hình tượng người ta nữa; lại
thêm quân gia nghiêm dữ hăm hở hằm hằm và dân theo đầy lũ mà khích báng nhuốc
nha, thật khi ấy lòng Đức Mẹ chua xót hải hà, ai hầu kể đặng, khác nào lưỡi
gươm thâu vào lòng ruột, cũng bởi tội con gây nên thể ấy.
Cúi xin Đức Mẹ cầu nguyện cho con đặng
lòng thống hối gớm ghiếc tội khiên, là cội rễ căn nguyên làm cho Chúa Con và Đức
Mẹ ghe đàng khốn cực.
ØV×
CHẶNG THỨ NĂM
Gẫm: Ý nhiệm Đức Chúa Giêsu để cho Ximong vác đỡ
Thánh Giá với Người, là cho đặng dạy con phải hiệp các sự khốn khó bổn phận con
làm một cùng những sự khốn khó Chúa; mà cam lòng chịu cho bằng lòng những sự cực
Người đã định cho con phải chịu, ấy là vác Thánh Giá làm một với Người.
Lạy Chúa, Chúa đã vác phần nặng mà để
phần nhẹ cho con; thì từ này về sau còn lẽ gì mà con dám phàn nàn tránh trút,
mà chẳng muốn chịu những sự khó hèn đời này sao ?
CHẶNG THỨ SÁU
Gẫm: Người nữ nhơn đức ấy theo Chúa giữa chốn tử
hình mà chẳng kiêng sợ đoàn lũ quân lính dữ dằn; lại khi thấy mặt Chúa đầy những
máu và mồ hôi bụi lấm, thì xông tới mà lau mặt Người; vậy Chúa xem lòng Bà ấy
chí thiết tâm tình, Người liền in mặt vào trong khăn bà ấy mà trả ơn hậu đãi, để
dấu muôn đời. Con sấp mặt xuống cùng hổ thẹn quá lẽ vì biết bao nhiêu lần con
đã kiêng nể người ta mà bỏ chính việc đấng bậc con; thật con đã nên người gian
ngược rất đáng thẹn thuồng với bà thánh Vêrônica.
Lạy Chúa, xin Chúa tha thứ tội lỗi
con.
ØV×
Đức Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ
hai.
Gẫm: Chúa một lâu một mòn sức và nhọc và mệt quá
nên xâm mắt giụi đàu xuống đất; nhưng mà quân dữ dằn ấy chẳng những chẳng chút
tình thương mà lại nhiếc mắng, cùng lấy chơn giày đạp giục dậy cho mau, cùng
kéo lôi dằn vật tất bạt quá đỗi.
Lạy Chúa, bởi vì Chúa gánh hết tội lỗi
con, nên ghe phen Chúa ngã xuống đất cực khổ dường ấy. Lạy Chúa, con quyết lòng
chừa cải mà giữ nghĩa cùng Chúa cho trọn đời con.
ØV×
CHẶNG THỨ TÁM
Gẫm: Chúa thấy những người nữ nhơn đúc thành
Giêrusalem đi theo Người mà than van kêu khóc, thì người đoái lại mà rằng: “Ớ
con thành Giêrusalem, chớ khóc thương Tao làm chi, hãy khóc thương bay cùng con
cháu bay chớ”. Ấy Chúa dạy con cho biết, nếu con chẳng khóc tội con là cội rễ
những sự cực Chúa con chịu, một khóc Chúa bề ngoài mà thôi, thì Chúa chẳng sá kể.
Vậy lạy Chúa, xin Chúa hãy lấy lượng
bao dung nhơn thứ, mà ban ơn cho con đặng lòng thống hối tiền khiên cho thật.
ØV×
CHẶNG THỨ CHÍN
Gẫm: Khi Chúa vác Thánh Giá đã đến gần nơi tử địa
phần thì vác nặng phần thì đàng đi dốc dác, sức hơi đã mòn, lại máu ra rải rác
rưới khắp đòi nơi, phần thì thấy chốn pháp trường phải chịu chết, phần thì thấy
muôn vàn tội lỗi thế gian; phần thì biết nhiều người sẽ bội nghĩa vong ân cứu
chuộc, cho nên Người quá cực tâm thần, đén nổi gượng không lại liền giụi đầu xuống
đất một lần nữa. Thương ôi ! Chúa con phải ngã xuống đất làm vậy ba lần, thật
là vì tội lỗi thiên hạ, cùng vì tội lỗi con !
Lạy Chúa chí từ, đang khi chịu cực hải
hà, còn nhớ đến con và tội con thể ấy ! Lạy Chúa, xin ban ơn cho con chừa cải bỏ
đàng tội lỗi mà mến Chúa con cho đến trọn đời kẻo uổng công trình Chúa chuộc.
ØV×
CHẶNG THỨ MƯỜI
Gẫm: Khi đến nơi pháp trường là trên núi Calavariô
thí Quân dữ lột áo Đức Chúa Giêsu ra; khi ấy Người khốn cực thiết tha quá đỗi,
bởi vì áo Người đã dính vào các vết tích: mà khi lột ra, thì mọi vết tích mọi
nơi mình Người đều lại nứt ra hết, cho nên Người đau đớn nhức nhối biết là ngần
nào !
Lạy Chúa, Chúa là Đấng rất tốt lành,
rất sang trọng, rất phú quý hiển vinh, các tầng trời chứa chẳng hết, mà bây giờ
phải đau đớn khốn cực dường ấy, cùng tủi hổ đến đỗi nằm trần truồng trên cây
Thánh mà chịu chết, mà chẳng đặng một tấm che mình ấy là vì tội lỗi con. Thôi,
thôi ! từ này con cởi các tính nết xấu con, cùng dốc lòng chịu khốn cực gian
nan theo gương Chúa chẳng dám năn nỉ than trách nữa.
ØV×
Đức Chúa Giêsu chịu đóng đinh chơn
tay vào Thánh Giá.
Gẫm: Khi quân dữ lột áo đoạn thì xô Chúa nằm ngửa
trên cây Thánh Giá. Thương ôi ! một đóng gai nhọn, ấy là gối Chúa Trời đất;
Thánh Giá nhám nhuốc ấy là giường Người nằm, lại nó kéo rán chơn tay Người ra,
nên các vết tích nứt thịt hở miệng ra, gân cốt thì lồi ra. Sau nữa nó lấy búa sắt
mà đóng đinh chơn tay nhằm nơi huyết mạch máu liền tuôn ra cuồn cuộn.
Lạy Chúa, Chúa chịu dường ấy vì lòng
thương yêu con, cùng vì tội lỗi con; vậy từ này về sau con dốc lòng từ bỏ mọi sự
vui thế gian, mà đóng đinh tính xác thịt con vào Thánh Giá làm một cùng Chúa
con; chớ chi nước mắt con chảy ra ròng ròng mà báo nghĩa Chúa cho xứng đáng.
ØV×
Đức Chúa Giêsu chịu chết trên cây
Thánh Giá.
Gẫm: Chúa đã hoi hóp, nhưng mà quên sự cực mình mà
thương kẻ có tội, Người ngửa mặt lên mà rằng: “Xin Đức Chúa Cha tha tội cho
nó”. Lạy Chúa, xin Chúa thương con vì con tội lỗi nhiều. Lại Chúa mở lòng nhơn
thứ, mà hứa thiên đàng cho người kẻ trộm tỏ lòng ăn năn. Lạy Chúa xin ban ơn
cho con ăn năn chừa cải hầu con đặng lên ở làm một cùng Chúa trên thiên đàng.
Đoạn Chúa trối phú ông thánh Gioan làm con Đức Mẹ. Con sấp mình xuống lạy Đức Mẹ,
xin thương con và chịu lấy con làm con Đức Mẹ. Sau hết Người trối phú linh hồn
cho Đức Chúa Cha, bèn trút linh hồn mà sinh thì.
Ôi ! Ôi ! Lạy Chúa, Chúa đã chịu chết
cho con đặng sống, vậy con quyết lòng làm tôi tờ Chúa trọn đời con.
ØV×
Môn đệ Đức Chúa Giêsu hạ xác Người
xuống cùng phú cho Đức Mẹ.
Gẫm: Khi hai môn đệ Chúa đến mà trợ táng, thì bắc
thang trèo lên Thánh Giá tháo đinh ra cùng hạ xác xuống; mà Đức Mẹ thì đứng kề
Thánh Giá ngửa mặt giơ tay ẵm xác Con rất yêu dấu. Khi ấy lòng Đức Mẹ đau đớn
biết là ngần nào ! nhứt là khi thấy máu trết tóc Con lại, đầu còn đày những
gai, mặt mũi thì ủ ê xanh xao lấm láp, con mắt cùng miệng lưỡi thì đóng lại, cạnh
nương long và chơn tay thì xé ra, cả và mình thì thâm bầm sưng húp cùng đầy dẫy
vết tích sứt xể kể chẳng xiết.
Hãy xem đó, thì biết phép Chúa công
thẳng là thế nào ! Hãy xem đó thì biết tội nặng nề gớm ghiếc quá chừng quá đỗi
! Hãy xem đó thì biết lòng Chúa đã thương yêu ta quá bội là ngần nào.
ØV×
Táng xác Đức Chúa Giêsu vào huyệt đá
mới.
Gẫm: Khi hai người môn đệ Đức Chúa Giêsu đã rửa máu nơi mặt Chúa cùng các vết tích cho sạch, đoạn thì lấy thuốc thơm tho mà xức xác người, cùng lấy vải trắng mà vấn lấy; đoạn thì đặt vào trong huyệt đá mới làm. Ấy là Đức Chúa Giêsu dạy; hễ ai muốn Người ngự vào lòng mình cho đáng thì phải làm cho lòng mình sạch và ra mới.
Lạy Chúa thật con đã đáng chết đời đời
mà Chúa đã lấy lòng thương xót mà cứu lấy con cho đặng rỗi; lại Chúa đã chịu chết
cách cay đắng tất bạt, mà phạt tạ Đức Chúa Cha cho cân xứng tội con; cùng đã chịu
táng xác trong huyệt đá, ấy là Chúa dạy con phải chôn lấp tội lỗi và tính hư nết
xấu con là đừng phạm tội nữa, thì ngày sau mới đặng sống lại sáng láng tốt lành
như Chúa con đã sống lại vậy.
(Đoạn trở về trước bàn thờ mà đọc: Kinh
Cám ơn, Kinh Trông cậy, Các câu lạy)